Tháng 12 thế rồi đã đến bên khung cửa, mùa đông không còn là chút lạnh se sắt nhẹ nhàng nữa bởi giá buốt đã tràn về trên muôn lối. Rưới nhẹ mành nắng mơ màng lên tiếng thở của thời gian, rời xa con nắng gắt gỏng của mùa hạ, tạm biệt rực rỡ của mùa thu, một mùa đông khẽ khàng như một nốt nhạc trôi nghiêng.
Với mỗi người, tháng 12 mang một ý nghĩa rất riêng, đôi khi là niềm vui, đôi khi là sự chạnh lòng, đôi khi là đong đầy nỗi nhớ. Nói về vòng tuần hoàn thời gian, tháng 12 đến là thời điểm chuẩn bị kết thúc năm cũ để đón tháng giêng non của một năm mới, cho trẻ nhỏ đón thêm tuổi mới nhưng lại khiến những người già có chút bâng khuâng vì dường như cuộc đời thêm ngắn lại…
Chẳng thế mà ai đó đã từng viết lên câu thơ tự sự thế này:
“Có ai về níu lại bước thời gian?
Giữa luyến tiếc với vô ngần nức nở
Tháng mười hai chông chênh buồn dễ sợ
Nhớ bâng khuâng, khói thuốc hóa thơ tình”…
Tháng 12, tháng của sum vầy và gắn kết. Chẳng phải những người đi xa hay trở về quê nhà, trở về với những người họ yêu thương vào tháng 12 đó sao. Nếu không có tháng 12 thì có lẽ đường về hãy còn xa lắm trong ánh mắt ngóng đợi của bao người con xa xứ. Không có tháng 12 thì tháng 1, tháng 2, tháng 3 và cả những tháng sau nữa sẽ cũng chẳng có thể đến được.
Tháng 12, tháng của năm cũ đến và sắp đi rồi, quyển lịch treo tường đang từng ngày, từng ngày vơi đi, liệu ai đó có dành chút thời gian để nhìn lại đoạn đường đã qua chiêm nghiệm, có đôi khi là tiếc nuối nhưng ta sẽ hạnh phúc, sẽ trưởng thành hơn…
… Và tháng 12, sẽ là tháng của hành động, sự bứt phá, gặt hái thành công. Chào tháng 12 – Những ngày cuối năm rực rỡ!
Trân trọng cảm ơn.
BBT